Chương 36
Tần thái mỹ nhân
Đi đôi với việc cấm túc của hai vị công chúa, thời tiết cũng trở nên ngày càng lạnh, trong khoảng thời gian này nghe nói Tần thái mỹ nhân bị mắc bệnh ho. Vào một buổi sáng sớm, tại một ngày nghỉ học hàng tháng của Từ Man, Đại trưởng công chúa liền mang theo A Man đích thân tiến đến vấn an thăm hỏi.
Vị Tần thái mỹ nhân này là mẹ đẻ của công chúa Hòa Húc, lúc trước cũng là bạn tốt của tiên hoàng hậu. Lúc ấy, sau khi tiên Hoàng hậu qua đời, bà vẫn luôn chiếu cố Đại trưởng công chúa và đương kim Hoàng đế, hơn nữa sau khi đương kim Hoàng đế đăng cơ, bà lại tránh ở trong cung đóng cửa không ra, ngay cả công chúa Hòa Húc muốn bà chuyển ra hoàng cung, bà cũng không đồng ý, muốn ở lại trông nom Hoàng đế, nhìn hắn con cháu đề huề, thân thể khoẻ mạnh. Có thể nói là tấm lòng của từ mẫu. Hoàng đế cùng Đại trưởng công chúa đều thập phần cảm kích, cũng kính trọng bà, xem bà là trưởng bối.
Từ Man đã từng gặp vị Tần thái mỹ nhân này, tuy rằng số lần cũng không nhiều, bà cũng rất ít nguyện tiếp kiến đám vãn bối nàng, ngay cả con cái của Hoàng đế, ngoại trừ Tôn Mẫn Hi là đích tử do Hoàng hậu sinh ra, còn lại nhiều lắm thì chỉ gặp mặt vào ngày lễ ngày tết, ngược lại, số lần chịu gặp Từ Man xem như cũng có phần nhỉnh hơn.
Tần thái mỹ nhân đã tầm bốn mươi tuổi, nhưng thoạt nhìn rất giống ba mươi, tướng mạo bình thường, cũng không phải nữ tử diễm lệ, công chúa Hòa Húc không có mấy điểm tương tự bà lắm. Nhưng bình tĩnh mà xem xét, khí chất quanh thân bà và ngữ khí nói chuyện, có thể làm cho người ta có cảm giác cực kỳ ấm áp, quả thực như tắm trong gió xuân, hoàn toàn không có phú quý bức người như những nữ nhân hậu cung khác, ngược lại rất giống những người phụ nữ tài trí Từ Man từng gặp ở kiếp trước. Lúc tán gẫu, rất thoải mái, cách nói năng văn nhã, cử chỉ đoan trang, lại ‘ngôn chi hữu vật’, còn để ý đến mọi phương diện của bạn, khó trách trước đây trở thành bạn tốt của tiên hoàng hậu.
(* Ngôn chi hữu vật: thành ngữ, chỉ những văn chương, giảng thoại có nội dung vừa cụ thể vừa phong phú)
Thật lòng mà nói, Từ Man rất thích nghe vị trưởng bối này nói chuyện, có đôi khi chỉ là một đoạn chuyện cũ, có đôi khi chỉ xem qua một quyển sách, chút trà xanh, chẳng mấy chốc, một buổi sáng liền trôi qua, lúc trở về, trong lòng vẫn còn dư vị ấm áp.
Từ lúc Tần thái mỹ nhân trở thành chủ của một cung, đến bây giờ bà vẫn còn ở tại Vĩnh Xuân Cung, sau khi Hoàng đế đăng cơ, lại càng không cho bà chuyển đi, ngược lại đem những cung phi trước đây không an phận trong cung bà, toàn bộ đều dời đi. Ai không có con nối dòng, thì đưa đi tổ miếu, làm bạn với thanh đăng, sau còn xây dựng thêm lầu các thiên điện ở Vĩnh Xuân Cung. Mắt thấy đây vốn là hành động hiếu kính với vị trí Thái hậu, cho nên trong cung bất luận là nữ nhân nào được sủng ái, cũng không dám xem thường vị Thái mỹ nhân của tiên hoàng này, ngược lại càng nhiều là muốn nịnh bợ, lại nịnh bợ không được.
Nguồn truyện: macthienyblog.wordpress.com
Từ Man đi theo mẫu thân vào Vĩnh Xuân Cung, vốn tưởng Tần thái mỹ nhân thân mình không khoẻ, sợ là còn đang nằm, lại không nghĩ rằng, bà đã sớm ngồi ở trong phòng, chờ họ đến.
“Tần nương nương, nương nương đây là…” Đại trưởng công chúa vừa vào cửa liền oán trách nói.
Tần thái mỹ nhân môi kiều mắt cong, kéo Từ Man từ sau Đại trưởng công chúa qua, liền nói: “Ta nghĩ các ngươi sẽ đến, nằm cũng không còn hứng thú.”
“Bà dì.” Từ Man tựa vào trong lòng Tần thái mỹ nhân, lộ ra hai cái lúm đồng tiền, ánh mắt sáng lấp lánh, khiến Tần thái mỹ nhân yêu thích không thôi.
“A Man quả thật càng xinh hơn rồi, lớn lên thể nào cũng vượt qua cả mẫu thân con.” Tần thái mỹ nhân vươn bàn tay mềm mại, nhẹ nhàng xoa xoa hai má Từ Man, ấm áp, nộn nộn.
Đại trưởng công chúa hiển nhiên cũng thấy con gái mình xinh đẹp, trong bụng đầy tự hào, nhưng ngoài miệng lại nói: “Tần nương nương quá khen nó rồi, con nít con nôi, đẹp cái gì?”
Tần thái mỹ nhân lại tức tối nói: “Thế nào mà còn nhỏ, qua năm liền 7 tuổi rồi, ngươi cũng nên chuẩn bị cho con bé váy quây đi, ngươi nhìn Thục Viện đi, mới bây lớn đã mặc rồi, A Man lại cứ như một thằng nhóc.” (A Man còn đang mặc quần áo ngắn)
Từ Man chột dạ, nàng thật lòng không muốn mặc váy lắm, vốn muốn kéo dài được ngày nào hay ngày đó, mặc thứ kia thật sự hành động rất bất tiện, nhưng xem ra, rất nhanh mẫu thân sẽ không còn dung túng nàng nữa.
“Là con sơ sẩy, trở về sẽ tìm tú nương chuẩn bị ạ.” Đại trưởng công chúa nhìn một thân quần áo ngắn của nữ nhi, vốn chỉ thấy thú vị, một cục tròn tròn như đứa trẻ, nhưng sau khi nghe Tần thái mỹ nhân nói, thấy con gái ngày một lớn, có một số việc cũng nên suy nghĩ, thời gian vậy mà trôi thật nhanh.
“Bà dì, A Man nghe nói bà bị ho, hiện tại đã khỏe chưa ạ?” Từ Man không dám để cho đề tài này tiếp tục, bằng không đồ trang sức gì đó, đều phiền chết nàng, nàng nhưng mà kéo dài đến bây giờ vẫn chưa xỏ lỗ tai, lúc trước mẫu thân thấy nàng vẫn còn nhỏ, hiện tại phỏng chừng đã ý thức được, nàng sắp 7 tuổi.
Tần thái mỹ nhân bị nàng chen vào một cái, liền quên luôn lời muốn nói, ngược lại an ủi nàng: “Chỉ là mùa thu thời tiết khô hanh bị ho thôi, uống chút thuốc là tốt rồi.”
“A Man nghe nói ăn lê sẽ hết ho đó ạ, bà dì ăn vào sẽ hết liền.” Từ Man ôm lấy cánh tay Tần thái mỹ nhân, đong đưa nói.
Tần thái mỹ nhân bị dỗ vui vẻ hẳn lên, tâm tình dần tốt hơn nhiều.
Trông vẻ mặt đầy ý cười của bà, Đại trưởng công chúa liền nói: “Tối hôm qua mới nhận được một tin tốt, không biết Tần nương nương đã hay tin chưa?”
Tần thái mỹ nhân rõ ràng rất nghi hoặc, nhìn Đại trưởng công chúa đầy nghi vấn.
Đại trưởng công chúa không dám thừa nước đục thả câu, vội nói: “Nha đầu Hòa Phong kia, đã có thai.”
Tần thái mỹ nhân hai mắt sáng lên, vui mừng nói: “Thật sao? Vậy là chuyện vui rồi, lão bà ta còn đang ngóng trông đây.”
Đại trưởng công chúa che miệng cũng vui vẻ cười nói: “Còn không phải sao, phò mã nhà nàng ta xem ra cũng mừng đến điên rồi, đêm hôm khuya khoắt, không cần biết gì cả, cư nhiên đích thân chạy thẳng đến phủ con, làm cho Văn Bân buồn cười hẳn một lúc lâu.”
Bởi vì hôm qua Từ Man ngủ sớm, đương nhiên cũng không biết tin này, nhưng nàng thật lòng mừng cho công chúa Hòa Phong. Công chúa Hòa Phong hai năm trước đã gả cho vị Trịnh phò mã này, gia đình phò mã cũng không thuộc loại hiển quý gì, phụ thân phò mã ở trong triều đảm nhiệm chức Quang lộc đại phu, phò mã vì trước đó làm thủ hạ dưới quyền Chinh bắc tướng quân có công, được phong làm Việt kỵ tướng quân, cũng xem như một người trẻ tuổi đầy hứa hẹn, tính cách hào phóng sang sảng, lại không phải là trưởng tử của tộc, nhìn ra được, Hoàng đế và Hoàng hậu là thật lòng chọn chồng cho Hòa Phong.
Bất quá lại nói tiếp, vị Trịnh phò mã kia coi như cũng là người của mình, Chinh bắc tướng quân họ Triệu, vốn xuất thân hàn môn, nhưng vì trung tâm với chủ, lại từng làm lính dưới trướng của cậu ruột Hoàng đế, từ khi cậu ruột Hoàng đế trở về triều làm Vệ úy, liền đem con gái của huyện chủ huyện Lâm Xuyên gả cho vị Triệu tướng quân kia làm vợ, nay đã có ba đứa con trai, lại không có một mụn con gái nào. Triệu tướng quân rất tán thưởng vị Trịnh tiểu tướng quân kia, cho nên cũng từng nói đùa, nếu có một đứa con gái sẽ gả cho hắn làm vợ, chỉ tiếc mãi không thực hiện được, đến lúc được Hoàng đế nhìn trúng, bèn đem công chúa Hòa Phong gả cho hắn.
Cái ngày của ba năm trước, Hòa Phong công chúa cũng vì muốn nhìn thấy phu nhân của Quang lộc đại phu và bào muội của Trịnh tiểu tướng quân mới có mặt tại đó.
Từ Man dựa vào lòng Tần thái mỹ nhân, nghe mẫu thân cùng bà dì trò chuyện, trong lòng lại đang suy nghĩ. Xem ra, Hoàng đế cữu cữu thích đề bạt những quân thần hàn môn hơn, mà những thế gia kia, sợ là rất chướng mắt cữu cữu, cũng là đám lão già mắt kèm nhèm tự xưng là trọng thần đắc lực kia, còn muốn lấy công lao phò tá đế vương lúc trước, lại hoàn toàn quên rằng, năm đó, sở dĩ bọn họ ủng hộ tân hoàng, tất cả đều là vì cố Đại đô đốc nhà họ Hoàng, mà vị Đại đô đốc kia, cho dù đã chết, cũng vẫn cái gai trong thịt, cái ác trong tim tân hoàng đế.
“Hàizz… Cũng không biết nha đầu Hòa Húc kia, rốt cuộc nghĩ gì.” Tần thái mỹ nhân cảm thán, lại thở dài.
Nụ cười của Đại trưởng công chúa cũng không duy trì được nữa, cũng phải thôi, Hòa Phong đã thành gia lập thất, nay lại đang mang thai, mà Hòa Húc cư nhiên đến từng tuổi này vẫn chưa thành hôn. Năm đó quả thực không nên nghe lời nó, bảo a đệ hạ chỉ cho phép nó tự chủ chuyện hôn sự, kết quả kéo dài đến ngày nay.
“Hòa Húc nó… luôn có chủ kiến.”
Con ngươi Tần thái mỹ nhân thoáng lóe lên, lắc đầu nói: “Tính tình nó rất bướng bỉnh, các ngươi đừng cho là lão bà ta ở trong cung nên không biết gì, chỉ là ta không muốn nhiều lời trước mặt nó, khiến nó khó chịu thôi, nhưng mà người kia… quả thật không xứng đôi.”
Đại trưởng công chúa cũng không kinh ngạc, sau khi tiên hoàng hậu qua đời, Tần thái mỹ nhân có thể vẫn sừng sững không ngã, lại còn có thể bảo vệ hai đứa con của tiên hoàng hậu, tuyệt không phải là người đơn giản không biết đấu tranh, hiểu được tiến lùi.
“Con sẽ lựa lời khuyên nhủ nó.” Đại trưởng công chúa trầm tư một lát, hứa hẹn nói.
Tiếc rằng, Tần thái mỹ nhân lại vỗ vỗ tay nàng, thấp giọng nói: “Không cần, tính tình nó ta còn không biết sao? Nó ấy à, không đụng phải tường nam thì không quay đầu lại, con khuyên cũng vô dụng, thôi thôi, cứ để cho nó chịu khổ một thời gian đi.”
Từ Man lo lắng nhìn Tần thái mỹ nhân cầm khăn tay che miệng, dùng sức ho khan, chuyện của công chúa Hòa Húc, chẳng những Tần thái mỹ nhân lo lắng, ngay cả mẫu thân mình cũng thường xuyên nhắc đến việc này với phụ thân. Kỳ thật, đối với chuyện Hoàng đế cữu cữu cho phép công chúa Hòa Húc tự chủ hôn sự, nàng sẽ thích loại người gì, muốn gả cho người nào, hoàn toàn không phải là vấn đề, cho dù công chúa Hòa Húc thích một thường dân, Hoàng đế cữu cữu cũng sẽ ân chỉ ban cho một chức quan không có thực quyền, hoàn thành chuyện tốt này. Cho dù hiện tại dì thích kẻ mang nhạc tịch kia, hay là con hát nào đó, nhưng mẫu thân cũng có nói, muốn thoát tịch, đổi một thân phận thể diện khác cũng không có người dám chất vấn.
Nhưng ngặt nỗi là chuyện dễ dàng như vậy, đến giờ này vẫn chưa hoàn thành được, nguyên nhân tất nhiên không tại công chúa Hòa Húc, mà là tại tên nam tử kia.
Nam tử kia, Từ Man cũng từng gặp qua, công chúa Hòa Húc chưa bao giờ để ý đến con mắt của người khác, cho nên bình thường chỉ cần nam nhân kia nguyện ý, công chúa Hòa Húc đều mang gã theo bên cạnh. Nhưng theo Từ Man thấy, tuy bộ dạng gã rất đẹp, nhưng khí chất sầu muộn, đứng cạnh công chúa Hòa Húc cũng không vui vẻ, thậm chí còn có thật sâu mệt mỏi và chán ghét. Như thế hoàn toàn không giống như một đôi tình nhân tình cảm nồng nhiệt, ngược lại càng giống như công chúa Hòa Húc bức bách hắn hơn. Chả trách bên ngoài người ta nói công chúa Hòa Húc xấu xa, nói nàng cưỡng đoạt nam nhân, nuôi làm trai lơ.
Việc này khiến Từ Man vô cùng khinh thường nam nhân kia, nếu gã đã hưởng thụ tiền tài từ phủ công chúa, lại là công chúa Hòa Húc giúp gã loại bỏ những ánh nhìn thèm muốn, bụng dạ khó lường khác. Phải biết rằng trên thế giới này, con hát chỉ giống như thứ đồ chơi, không do các quý nữ sở hữu, thì đám người có quyền cũng sẽ không bỏ qua. Vậy gã dựa vào cái gì mà không hồi báo lại, gã có bản lĩnh thì đem mọi chuyện nói cho rõ ràng đi, làm gì cứ mập mập mờ mờ đeo theo công chúa Hòa Húc. Từ Man tin tưởng, chỉ cần gã mở miệng nói rõ ràng, công chúa Hòa Húc tuyệt đối không phải người thích dây dưa, hai người đã đến với nhau được thì chia tay được, không tốt sao? So với hiện tại gã cứ bày ra cái vẻ thanh cao bị bức bách, còn dây dưa hại công chúa Hòa Húc không lập gia đình được, thì tốt hơn nhiều.
Đàn ông, có đôi khi cũng sĩ diện khiến người ta phát tởm.
o0o
Tác giả có lời muốn nói: hạng đàn ông như vậy, quả thực ghê tởm, vừa muốn lập đền thờ, còn muốn làm XX, cuối cùng còn muốn ra vẻ thanh cao, đem tất cả trách nhiệm đè lên người phụ nữ, còn bày bộ dáng bất đắc dĩ, ‘nhân đạo hủy diệt’ cũng không quá.
Chương tiếp theo: Hoàng Tú Oánh vào cung…
Mục lục
- Cuộc chiến thượng vị – Mục lục
- [XK] Cuộc chiến thượng vị – Tâm Nhụy [Đã có ebook]
- [CCTV] Tiết tử – Màn kỳ ngộ trong thư viện
- [CCTV] Chương 1 – Tôi là nữ phụ
- [CCTV] Chương 2 – Cha mẹ và huynh trưởng
- [CCTV] Chương 3 – Chuyện xưa của nhà tổ phụ
- [CCTV] Chương 4 – Công chúa Hòa Húc
- [CCTV] Chương 5 – Lần đầu đến Từ phủ
- [CCTV] Chương 6 – Nữ quyến Từ phủ
- [CCTV] Chương 7 – Con dâu khó làm
- [CCTV] Chương 8 – Nam nhân Từ gia
- [CCTV] Chương 9 – Công chúa dạy con
- [CCTV] Chương 10 – Lỡ tay cứu người
- [CCTV] Chương 11 – Biểu ca Sơ Thanh
- [CCTV] Chương 12 – Nô tài phạm lỗi
- [CCTV] Chương 13 – Hoàng hậu Lỗ thị
- [CCTV] Chương 14 – Xả thân trong cung
- [CCTV] Chương 15 – Thân tình ấm áp
- [CCTV] Chương 16 – Sơ Thanh thăm bệnh
- [CCTV] Chương 17 – Lời mời của biểu ca
- [CCTV] Chương 18 – Cựu nô của Từ phủ
- [CCTV] Chương 19 – Xử trí nha hoàn
- [CCTV] Chương 20 – Công chúa Hòa Phong
- [CCTV] Chương 21 – Tiết Thanh Minh
- [CCTV] Chương 22 – Lại vào cung
- [CCTV] Chương 23 – Bạn chơi trong cung
- [CCTV] Chương 24 – Như thật như mơ
- [CCTV] Chương 25 – Nhất kiến ghi thù
- [CCTV] Chương 26 – Bữa tiệc xui xẻo
- [CCTV] Chương 27 – Mạng treo sợi tóc
- [CCTV] Chương 28 – Thời gian thấm thoát
- [CCTV] Chương 29 – Người cũ chuyện mới
- [CCTV] Chương 30 – Ngày đầu vào Cung học
- [CCTV] Chương 31 – Tỷ muội xung đột
- [CCTV] Chương 32 – A Man phản kích
- [CCTV] Chương 33 – Tiểu viện hẻo lánh
- [CCTV] Chương 34 – Gặp lại người cũ
- [CCTV] Chương 35 – Nha hoàn và ma ma
- [CCTV] Chương 36 – Tần thái mỹ nhân
- [CCTV] Chương 37 – Chọn thư đồng
- [CCTV] Chương 38 – Mặc kệ mâu thuẫn
- [CCTV] Chương 39 – Thư đồng của Quận chúa
- [CCTV] Chương 40 – Tiệc mừng năm mới trong cung
- [CCTV] Chương 41 – Nhị cô tới nhà
- [CCTV] Chương 42 – Ngổn ngang trăm mối
- [CCTV] Chương 43 – Ước hẹn đồng du
- [CCTV] Chương 44 – Trách mắng Liêu Lang
- [CCTV] Chương 45 – Đối sách của huynh muội
- [CCTV] Chương 46 – Hòa Húc tổn thương
- [CCTV] Chương 47 – Tỳ nữ San Hô
- [CCTV] Chương 48 – Ước hẹn của nữ chính
- [CCTV] Chương 49 – Một bình trà độc
- [CCTV] Chương 50 – Hung thủ là ai
- [CCTV] Chương 51 – Dạo chơi ngoại thành
- [CCTV] Chương 52 – Thục Thận bị thương
- [CCTV] Chương 53 – Sự cố bất ngờ
- [CCTV] Chương 54 – Kho hàng nơi bến tàu
- [CCTV] Chương 55 – Hoạn nạn cùng chia
- [CCTV] Chương 56 – Sự tình sau đó
- [CCTV] Chương 57 – Giả thần giả quỷ
- [CCTV] Chương 58 – Ban hôn cho Hoàng gia
- [CCTV] Chương 59 – Thu vàng thưởng cúc
- [CCTV] Chương 60 – Chúng nữ dạo vườn
- [CCTV] Chương 61 – Vây ngắm mỹ nam
- [CCTV] Chương 62 – Hòa Húc hồi cung
- [CCTV] Chương 63 – Sơ Thanh tắt tiếng
- [CCTV] Chương 64 – Lá đỏ ngày thu
- [CCTV] Chương 65 – Nội tâm chuyển biến
- [CCTV] Chương 66 – Hôn sự mỗi nhà
- [CCTV] Chương 67 – Trong lòng thấy yêu
- [CCTV] Chương 68 – Mê cung trước mặt
- [CCTV] Chương 69 – Đại cô qua đời
- [CCTV] Chương 70 – Dịu dàng an ủi
- [CCTV] Chương 71 – Sơ Thanh thổ lộ
- [CCTV] Chương 72 – Đêm lạnh như nước
- [CCTV] Chương 73 – Ngoài dự đoán
- [CCTV] Chương 74 – Thăm bệnh Từ phủ
- [CCTV] Chương 75 – Thân thế bí ẩn
- [CCTV] Chương 76 – Tình cờ gặp gỡ
- [CCTV] Chương 77 – Quân tử hảo cầu
- [CCTV] Chương 78 – Tướng nữ quái lực
- [CCTV] Chương 79 – Ninh gia ở Lạc Dương
- [CCTV] Chương 80 – Tán dóc trong phòng
- [CCTV] Chương 81 – Tình cờ gặp cùng đi ăn chung
- [CCTV] Chương 82 – Chuẩn bị Thọ yến
- [CCTV] Chương 83 – Lời đồn trong cung
- [CCTV] Chương 84 – Thọ yến mở màn
- [CCTV] Chương 85 – Vở kịch trong Thọ yến
- [CCTV] Chương 86 – Ngao cò tranh nhau
- [CCTV] Chương 87 – Ngư ông đắc lợi
- [CCTV] Chương 88 – Bẽ mặt xấu hổ
- [CCTV] Chương 89 – Manh mối mỏng manh
- [CCTV] Chương 90 – Thoắt ẩn thoắt hiện
- [CCTV] Chương 91 – Thân thế rắc rối
- [CCTV] Chương 92 – Thiên tử xử án
- [CCTV] Chương 93 – Hai phe giằng co
- [CCTV] Chương 94 – Trang Thành bị oan
- [CCTV] Chương 95 – Cha của phò mã
- [CCTV] Chương 96 – Lại một người khác
- [CCTV] Chương 97 – Chân tướng
đàn ông như zị t cũng xem thường, chiếm tiện nghi còn ra vẻ, thích thú muốn chết mà còn mún làm trinh tiết liệt PHU, gớm
ThíchĐã thích bởi 1 người
“Trinh tiet liet Phu” :))))
ThíchThích
ah, cái này mới chôm từ truyện : Cổ đại kiếm cơm nan, hà hà :))))
ThíchĐã thích bởi 1 người
ths nàng~
ThíchĐã thích bởi 1 người
cô Hargane187 nói quá chuẩn. Đàn ông j mà tính cứ như đàn bà con gái yếu đuối thế, thân phận và địa vị ko phải là vần đề, tính cách mới quyết định vận mệnh.Cứ dở dở ương ương thế này có phải là hại đời con gái nhà người ta ko (╬ ̄皿 ̄), mấy cha này cần tống đi làm thái giám hết cho chị em phụ nữ nhờ khà khà ~(‾▿‾~)
Đã đọc thông báo of cô Y zìa tr BH, thui thì cô dừng QNCTV 1 thời gian cũng dc, để tập trung finish BH, sao tui cũng ủng hộ cô hết. (Nói thì nói zậy chứ tui long đau như cắt nước mắt đầm đìa đêy hic hic o(╥﹏╥)o)
ThíchĐã thích bởi 1 người
Tác giả nói thế thì mộng thiên tình sử ngược thân ngược tâm của công chúa Hòa Húc với con hát vậy là tan vỡ rồi. Cứ tưởng có uẩn khúc gì chứ, hóa ra anh con hát lại là người biến thái như vậy à. Thất vọng, thất vọng.
ThíchĐã thích bởi 1 người
Loại đanf ông như vậy thì đá văng ngay còn lưu làm j a
ThíchThích
that ra ngoai doi cung co rat nhieu dan ong nhu vay – the men who are afraid of commitments. think about it… Who can beat this princess’s status symbol, and at the same time he didn’t have to commit to long-term/permanent relationship with her? he got the best of both worlds.
Boi the chi em/ba con nen tranh xa loai dan ong nay when your relationship gets no where after a few years – kick them to the curbs 🙂
truyen nay doc hay lam. thanks chu nha. (I’m still trying to get past the first cousins’ relationship though :))
ThíchĐã thích bởi 1 người
cũng do công chúa Hòa Húc yêu và chấp nhất quá thôi, cũng may không níu kéo kẻ không cần mình… haizz
ThíchThích
“Hoàng đế cữu cữu” thích đề bạt những quân thần hàn môn hơn, mà những thế gia kia, sợ là rất chướng mắt “cữu cữu” -> bên trên xưng cậu ruột Hoàng đế mà, theo ta nên sửa hết thành cậu Hoàng đế để thuận với mợ Hoàng hậu, dù sao Hoàng đế cũng đc nhắc đến suốt, cũng ko ai quên mẹ A Man là chị ruột Hoàng đế, ko cần thiết để cậu ruột làm gì a
đối với chuyện “Hoàng đế cữu cữu” cho phép công chúa Hòa Húc tự chủ hôn sự
“Hoàng đế cữu cữu” cũng sẽ ân chỉ ban cho một chức quan không có thực quyền
Kẻ nam nhân như vậy ta khinh!!!
ThíchThích
;))), sẽ xem lại
ThíchThích
Đúng là khi yêu người ta bị mờ mắt, kiểu gì chả nhìn cái xấu thành cái đẹp “lung linh”
ThíchThích